
05 lầm tưởng phổ biến trong việc sạc pin điện thoại, máy tính mà bạn nên thay đổi
17/05/2025
04 cách đăng ảnh lên Facebook không bị vỡ trên iPhone
17/05/2025Trong những năm gần đây, đại dịch COVID-19 không chỉ làm rung chuyển nền kinh tế toàn cầu mà còn bộc lộ những lỗ hổng nghiêm trọng trong hệ thống y tế của nhiều quốc gia, đặc biệt là vấn đề thiếu hụt nhân lực y tế. Tại Việt Nam, sau khi đại dịch tạm lắng, một hiện tượng đáng lo ngại đã diễn ra: Làn sóng nghỉ việc ồ ạt của đội ngũ y, bác sĩ tại các bệnh viện công lập. Vấn đề này không chỉ ảnh hưởng đến chất lượng chăm sóc sức khỏe người dân mà còn đặt ra yêu cầu cấp thiết về việc tái cấu trúc hệ thống nhân sự ngành y.
Nguyên nhân của khủng hoảng nhân lực y tế
Theo thống kê của Bộ Y tế, chỉ trong năm 2022, hơn 9.000 nhân viên y tế đã xin nghỉ việc, phần lớn là ở các bệnh viện công. Nguyên nhân chính đến từ áp lực công việc quá lớn, chế độ đãi ngộ không tương xứng và môi trường làm việc căng thẳng kéo dài. Trong thời kỳ dịch bệnh, y bác sĩ phải làm việc không kể ngày đêm, đối mặt với nguy cơ lây nhiễm cao, nhưng mức lương và phụ cấp vẫn chưa đủ để bù đắp. Sau đại dịch, nhiều người chọn chuyển sang khu vực tư nhân hoặc thậm chí bỏ nghề để tìm kiếm công việc có thu nhập ổn định hơn.

Tác động xã hội và y tế
Làn sóng nghỉ việc hàng loạt khiến nhiều cơ sở y tế công lập rơi vào tình trạng thiếu hụt nhân sự nghiêm trọng. Người dân ở các vùng sâu, vùng xa càng gặp nhiều khó khăn trong việc tiếp cận dịch vụ y tế cơ bản. Thời gian chờ khám bệnh kéo dài, chất lượng khám chữa bệnh bị ảnh hưởng và hệ lụy là sự bất bình đẳng trong tiếp cận chăm sóc sức khỏe ngày càng rõ nét hơn.
Bên cạnh đó, việc mất đi những bác sĩ giàu kinh nghiệm còn ảnh hưởng đến công tác đào tạo thế hệ y bác sĩ trẻ. Đây là nguy cơ tiềm tàng làm suy yếu hệ thống y tế về lâu dài nếu không có biện pháp khắc phục kịp thời.
Hướng đi mới cho ngành y tế
Để giải quyết vấn đề này, cần có những chính sách đột phá từ cấp trung ương đến địa phương. Trước hết, việc cải thiện chế độ đãi ngộ cho nhân viên y tế là điều kiện tiên quyết. Nhà nước cần sớm có chính sách lương, thưởng và phụ cấp phù hợp, đặc biệt là ở tuyến y tế cơ sở. Ngoài ra, việc đầu tư vào hạ tầng và trang thiết bị y tế hiện đại sẽ góp phần giảm tải cho nhân viên và nâng cao hiệu quả công việc.
Bên cạnh đó, các bệnh viện cần áp dụng mô hình quản lý mới, linh hoạt hơn, khuyến khích sáng tạo và tạo môi trường làm việc tích cực, công bằng. Việc tăng cường hợp tác công – tư, phát triển y tế từ xa (telemedicine) và số hóa dịch vụ y tế cũng là những giải pháp quan trọng giúp tối ưu hóa nguồn nhân lực hiện có.
Kết luận
Khủng hoảng nhân lực y tế không chỉ là vấn đề riêng của ngành y mà là bài toán xã hội cần sự vào cuộc đồng bộ của nhiều ngành, nhiều cấp. Đại dịch COVID-19 có thể đã qua đi, nhưng bài học từ cuộc khủng hoảng nhân lực y tế vẫn còn nguyên giá trị. Đây là thời điểm để ngành y tế nhìn lại, thay đổi tư duy quản lý và xây dựng một hệ thống y tế bền vững, công bằng và nhân văn hơn cho tương lai./.
— Trung tâm Thực hành Y Dược, Trường Đại học Võ Trường Toản —